Thứ Tư, 14 tháng 7, 2010

Chị em


" Bằng tuổi con, các bạn con không phải làm gì cả. Chỉ có chơi và học thôi. Con thì phải làm bao nhiêu thứ..hjc..hjc"
Mỗi khi bị mẹ mắng vì trông em không cẩn thận, làm em khóc, làm em ho khi cho em ăn...Chị lại phụng phịu nói thế. Và rồi không thể giận được mẹ, chị quay sang giận cậu em.
Chỉ tội cậu em chẳng biết gì cứ sán vào chị cười cười khi "mách mẹ" và nhìn thấy mẹ "giả vờ" đánh chị và mắng chị.



"Ghét nhau" vậy thôi. Nhưng khi mẹ vắng nhà là 2 chị em thương nhau lắm.
Mỗi lần đi công tác mẹ hay nhờ cô hay dì từ Quê xuống trông 2 đứa. Em biết "người lạ" nên ngoan hơn, quấn chị hơn, chị đi đâu cũng theo chị...và đặc biệt là không dám "đành hanh" với chị nữa.
Khôn ghê! Biết mẹ đi vắng, ko có ai bênh mà.



Từ khi biết em không thể như những đứa trẻ bình thường khác. Chị luôn giành nhưng tình cảm đặc biệt hơn cho em. Luôn nhớ lời mẹ dặn: "Con không những học cho con mà con học cả phần em, con sẽ phải lo cho em khi mẹ không còn bên cạnh các con nữa...". Nên vừa chăm em vừa học nhưng chị vẫn luôn học giỏi. Đây là điều mẹ tự hào về chị (bí mật thôi, bởi mẹ chưa bao giờ nói ra)



Chị không những thương em, chăm em mà Chị còn luôn "xù lông nhím" ra để bảo vệ em mỗi khi đưa em đi đâu đó hay có ai đó có những cử chỉ, lời nói không thiện cảm về em. Chị ghê thật đấy!
Mẹ nhớ hôm trên tàu đi Hội An, chị nằm phòng khác. Em thì ko ngủ cứ chạy dọc toa tầu mồm kêu aaaaaa. Một bà nằm cùng phòng chị đã nói là: "nhét giẻ vào mồm thằng bé".
Nghe vậy, chị ngồi phắt dậy nhìn thẳng vào mặt bà ta và lườm. Cái lườm "bảo vệ em mình" của chị làm cái bà đó tái mặt, cụp mắt xuống.
Trời! Bà này động vào "Tổ kiến lửa" rồi he..he..



Chị còn là "tuyên truyền viên" tích cực về khuyết tật trí tuệ nữa đấy!
Khi biết một bạn cùng lớp cũng có 1 đứa em như vậy mà ông bà, bố mẹ bạn ấy không tin. Vậy là chị xin phép mẹ mang những tờ rơi về kttt, những Tập san do Tổ chức của mẹ biên soạn và in nói về tâm lí của cha mẹ có con khuyết tật trí tuệ. Rồi chị cho luôn bạn mình cả số phone của mẹ để Gđ bạn ấy có thể gọi để mẹ tư vấn cho nữa chứ.
Đầu năm rồi, chị thi vẽ tranh ở trường và được giải A cấp Quận với chủ đề "Bình đẳng và Hòa nhập với trẻ Khuyết tật"

Trời! mẹ pó tay luôn!
Những gì mẹ làm, mẹ không dạy chị nhưng đã ảnh hưởng đến chị rất nhiều.
Mẹ vui về điều đó!

Và mẹ HP vì có 2 đứa con như thế!


Không có nhận xét nào: